Translate

Thứ Sáu, 15 tháng 3, 2013

BÀI THƠ 40 NĂM

       (40 câu thơ kỷ niệm 40 năm xa trường)


Bốn mươi năm trời thoảng qua như giấc mộng
Hôm nay ta về thăm lại mái trường xưa
Chiếc cổng thân quen còn đó tự bao giờ
Vẫn đứng chờ ai bên ven đường Lê Lợi

Lịch sử sang trang theo thế thời thay đổi
Thầy cũ trò xưa giờ phiêu bạt nơi đâu
Ngày tháng mưu sinh có nặng gánh cơ cầu
Ta đứng lặng bên tượng đồng Phan chí sĩ

Nghe reo trong gió “rèn tâm chí, quyết chí”
Truyền thống kiêu hùng hành khúc hiệu đoàn ca
Bốn mươi năm trời từng thế hệ đi xa
Một ngày quay về bao mái đầu đã bạc

Đứng trước cổng trường ngỡ mình như kẻ khác
Tổ ấm ngày xưa nay thay đổi không ngờ
Ta muốn trở về tìm lại chỗ ngồi xưa
Sao chợt lạc loài trong khuôn viên xây mới

Nắng bỗng hanh vàng cho lòng thêm vời vợi
Đây gốc xà cừ lưu nỗi nhớ trong tôi
Đây khoãnh sân xưa từng rộn rã tiếng cười
Trường cũ hiện về trong ráng chiều xiêu tái

Bốn mươi năm dài xin một ngày trở lại
Mỏi bước phong trần tìm về cõi rong chơi
Ơi Phan Châu Trinh bạn bè cũ một thời
Xin được điểm danh gọi tên từng khuôn mặt

Như chẳng hề quên này Ngân đen, Thuận quắn
Này Tùng, này Bách cây toán lớp Bê hai
Lớp trưởng Phú Kỳ thầy hiệu trưởng hôm nay
Thầy Dục, thầy Hoàn, thầy Tuân, thầy Kim Thỏa

Thân không thẳng nhưng lời ngay ý thẳng
Này Phan Kim Anh - chàng hiệp sỹ thông tin
Chủ sạp Ngọc Ân, chủ quán của Hội mình  
Dinh trồng cây si khi “Trước giờ vào lớp”

Thương nhớ Trần Đào qua đời trong cô độc
Nguyễn Đức Bạt Ngàn, Trần Huyền Thoại tha hương
Và còn những ai trong trí nhớ miên trường
Như Hiển bắc trung ngồi học chung bàn cuối

Nhớ Thầy Hoan Trinh những vần thơ khắc khoải
Nhớ Thầy Hào, Thấy Tòng, Thầy Bích, Thầy Lê
Nhớ Cô Mộng Hoàn những giờ dạy say mê…
Bốn mươi năm trời nhớ quên như cơn mộng
                                        10/05/2011-nhk

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét