một ngày
tôi đứng bên mạn đường
quay lại
nhìn tôi đi qua
đi như trượt dài giữa bao triền đời
vui buồn ái ố
ta đấy ư
giận hờn hỉ nộ
ta đấy ư
và
con tim tưởng đã ngủ quên từ rốn bão năm nào
bỗng lại hồi sinh
hồi sinh
hồi sinh nồng nàn
đói yêu thương
thèm được yêu thương
yêu dã thú
như yêu trăng
yêu sâu bọ
như yêu người
yêu sinh phận muôn loài
như yêu ta
một ngày
ta đứng
thường trụ bên mạn đường
rọi ta
quá khứ nhiều uẩn khúc
giòng đời nhiều lụy vực
nghiệp
duyên
đắm đuối
và em
chẳng ngại ngần
rong ruỗi
cùng ta suốt chặng đường
thở hơi thở yêu thương...
tôi đứng bên mạn đường
quay lại
nhìn tôi đi qua
đi như trượt dài giữa bao triền đời
vui buồn ái ố
ta đấy ư
giận hờn hỉ nộ
ta đấy ư
và
con tim tưởng đã ngủ quên từ rốn bão năm nào
bỗng lại hồi sinh
hồi sinh
hồi sinh nồng nàn
đói yêu thương
thèm được yêu thương
yêu dã thú
như yêu trăng
yêu sâu bọ
như yêu người
yêu sinh phận muôn loài
như yêu ta
một ngày
ta đứng
thường trụ bên mạn đường
rọi ta
quá khứ nhiều uẩn khúc
giòng đời nhiều lụy vực
nghiệp
duyên
đắm đuối
và em
chẳng ngại ngần
rong ruỗi
cùng ta suốt chặng đường
thở hơi thở yêu thương...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét